Truyện HAY

Cảm Xúc Trái Tim

Tình yêu online- chương 10

Phần 3:


Hôm nay trời mưa. Mưa đá thì phải.Tôi mặc áo mưa, đạp con xe lên dốc, đã thế gió lại to nên tôi cứ tưởng tôi sẽ bị hất ngược lại chứ.

Khủng khiếp. 

Tôi không thích mưa, mưa rào cũng không thích. Mưa to như bão này lại càng không ghét hơn. Nhưng tôi cũng không phủ nhận hết các lợi ích do mưa gây ra. Lớp tôi hôm nay sẽ lại có một tiết ngồi chơi. Haha

Đến lớp, đứa nào cũng ướt tèm nhem như chuột lột. Cả cô giáo dạy Sinh lý, ý quên, Sinh Học - mới 23 tuổi đầu - cũng bị ướt. Nước mưa làm bộ áo dài của cô trong suốt, thấy hết cả nội y bên trong.Ấy mà cô không chịu mặc áo khoác, lại cứ đứng làm dáng trước bảng học, làm bọn con trai lớp tôi cứ chảy cả nước dãi. 

- Sẹc xỳ quá bọn mày nhỉ. – Thằng Tân, cái thằng dê cụ nhất lớp. Nó đứng lên trong khi cô dạy Sinh đang viết bài trên bảng và gần như hai phần ba lớp không chép bài. 

Tụi con trai hưởng ứng nhiệt liệt. 

- Mày cứ đứng đó đi, tao nói cô cho xem. – Tôi cất giọng, đầu cắm cúi viết. 

Và tôi thuộc thành phần một phần ba lớp chép bài. 

- Cứ nói. Mà con này nó có mắt ở trán thì phải. Tinh thế không biết. – Thằng Tân lầm bầm.

Thể nào nó cũng bảo tai tôi thính như chó nếu tôi trả lời nó cho mà xem. 

“Cô ơi, bạn Tân đứng lên trong lớp!” Tôi nghĩ vậy và khi từ “Cô” bắt đầu lọt ra từ cửa miệng tôi thì nó vội ngồi xuống. 

- Tai thính như tai chó ấy. – Nó nắm tay lại thành nắm đấm, đấm trong không khí cùng với khuôn mặt rất chi là buồn cười. 

Đấy, tôi biết ngay mà. Cái thằng này chẳng bao giờ bỏ được cái câu đấy. 

Đúng lúc cô giáo quay lại thì trời đánh một tiếng sấm sét : “Đùng” rất to. Tất cả đèn trong phòng đều tắt hết, cả lớp giật thót ( trong đó có cả tôi) vì chưa bao giờ chúng tôi thất tiếng sấm sét to như vậy. Bọn con gái thì ôm lấy nhau, run hết cả người. 

Bọn con trai thì há hốc cả mồm, mặt xanh lè xanh lét. Có đứa bảo đó là “sự phẫn nộ của ông trời” dành cho thằng Tân, vì cái tội nó dám chửi tôi và trêu chọc cô giáo. Thế mà thằng dê cụ này tin mới chết chứ, ngồi nuốt khan. Mồ hôi túa ra như mưa. 

- Xin lỗi cô. Cho tôi gặp cô một tý. – Mái đầu thầy hiệu phó lấp ló sau cánh cửa.

Học sinh mới đến, chắc chắn luôn. Tôi thấy bóng cô bé thấp thoáng ngoài cửa sổ. Cao, gầy, tóc xoăn dài. 

Sau hai phút, cô Sinh Lý, lại nhầm, Sinh Học đi vào. Theo sau là một cô gái…. 

Oái. THỤC UYÊN.


Nàng ta bước vào, nhẹ nhàng và uyển chuyển khiến tụi con gái phải nói là…. Dí mắt theo mà nhìn. Dưới chân cô ta là một đôi guốc cao 7 phân, cộng thêm với cái đầm ngắn cũn cỡn màu huyết dụ, chiếc áo xẻ cổ sâu. Phen này tụi con trai được một chầu rửa mắt rồi nhá. 

Trái ngược với tụi con trai là bọn con gái. Phải nói là tụi nó tức muốn nổ đom đóm luôn. Cái điệu bộ õng ẹo của Thục Uyên đã làm không biết bao nhiêu con mắt của phái nữ trong lớp 12A ngứa ngáy. 


Cũng dễ hiểu thôi, con gái mà. Ai chẳng nghen tị khi người khác đẹp hơn mình chứ. Nhưng cái vấn đề chính ở đây là ghen tị thái quá, chưa gì đã có vài lời “rao tin không trung thực” về cô nàng này rồi. 

- Nhìn như gái đứng đường ý.- Con Linh bĩu môi. Đã có thêm một đối thủ tranh ngôi hotgirl trong trường với nó rồi. 

- Ờ, khiếp, ăn mặc hở hang quá. Mà mặt non choẹt à. – Vài đứa xì xầm. 

- Thôi, đừng bàn tán về người ta như thế chứ. Người ta là tiểu thư thứ thiệt đó. – Tôi lên tiếng, bênh vực cho cô ta. Dù không ưa cô ta tý nào nhưng việc công ra việc công, tư ra tư. 

Chỉ thấy tội nghiệp cho cô nàng hotgirl Thục Uyên này, đứng mãi nãy giờ mà chưa được ngồi. Khuôn mặt để lộ nỗi lo lắng, sợ hãi. Sao lúc ở quán kem cô ta nhìn tôi như kí sinh trùng ấy, mà bây giờ nhìn tôi với ánh mắt “cầu cứu” thế kia? Con người dễ đổi trắng thay đen thật. Biết thế thì sao cô ta không thay bộ đồ kia đi cho đỡ diêm dúa hơn. Như thế cô ta sẽ gây được thiện cảm với khối người đấy. 


Rồi Thục Uyên tiếp tục dùng đôi mắt màu nâu to tròn cùng hàng lông mi cong, hết nhìn tôi rồi quay sang nhìn lũ con trai. 

Cô dạy Sinh ( đến giờ mà tôi vẫn chưa nhớ được tên) dùng cây thước to gõ xuống bàn nghe một cái cốp, làm cả lớp chúng tôi giật mình: 

- Thục…. Thục gì em nhỉ? 

- Dạ thưa cô.. là Thục Uyên ạ. – Giọng nói của cô ta nhỏ và yểu điệu đến nỗi làm tôi phải căng tai lắm mới nghe được. Đã thế, Thục Uyên cứ cấu mãi cái gấu váy, làm nó đã ngắn lại còn ngắn hơn. 

Rồi cô Sinh đảo mắt một vòng quanh lớp. Tôi chợt rùng mình, cảm giác bất giác. Hình như cái cô này định cho Thục Uyên xuống ngồi với tôi thì phải.

- À, Thục Uyên – Miệng cô dạy Sinh cong lại – Em xuống ngồi với bạn Thảo An lớp trưởng nhé. Em cứ ngồi tạm đi, tý đến tiết cô Chủ Nhiệm thì lớp trưởng xin cô đổi lại. 

Xong đời!

Tôi mà đoán là đố có sai. Tránh trời không khỏi nắng mà. Tôi đã cố nấp sau lưng thằng Tân, lấy con Du làm che chắn mà vẫn bị kêu tên. Số tôi đúng là đen đủi mà. Bị ngồi với một cô hotgirl tập trung bao nhiêu sự chú ý. Lát nữa tôi chắc chắn góp ý kiến lên cô Lý Anh để xin đổi chỗ mới được.

Khổ quá!

Thục Uyên bước xuống, bọn con trai nhìn theo, tôi có thể thấy hai trái tim đang phồng lên dẹp xuống trên mắt tụi nó. Tụi nó nhìn theo từng bước chân cô ta, còn thằng Tân thì ngồi cười khúc khích nãy giờ. 

Chắc là nó mừng chảy nước mắt… à không, nước miếng mới đúng. Sướng rồi, được người đẹp ngồi sau, lâu lâu lại được nàng xoa bóp cho, không sướng mới là lạ. Khi Thục Uyên ngồi xuống, nó liền qua lại hỏi:

- Chào bạn – Gớm, cái thằng kia, nước dãi chảy đầy bàn người ta rồi.

- Chào anh. – Thục Uyên trả lời bằng cái điệu bộ làm tôi sởn hết da gà. 

- Lớp 12A rất vui khi có thành viên mới là bạn đó. Bạn có biết không, bạn rất xinh đẹp..

Cái Du cắt ngang, có vẻ nó ngứa tay với mấy lời nịnh nọt của thằng Tân lắm rồi: 

- Không phải là cả lớp này đâu. Chỉ bọn con trai tụi mày thôi. 

Tôi cũng phụ họa theo, lườm thằng Tân một cái để hưởng ứng câu nói chuẩn không cần chỉnh của con bạn thân chí cốt. 

- Quay lên cho người ta học bài! – Tôi nạt. Không chờ phản ứng của Tân “dê”, tôi liền cúi xuống giả bộ chép bài, vờ như không nghe thấy mấy câu c.h.ử.i thề của nó. 

Kiếp này tôi là sao quả tạ của nó rồi. Hai đứa tôi một ngày không cãi nhau là ăn cơm không ngon. Phải cãi nhau thì ăn cơm ngon vừa. Đánh nhau ăn cơm lại càng ngon. 

Thục Uyên nghiêng đầu sang:

- Mình biết nhau rồi phải không? Vậy làm quen lại lần nữa nhé: mình là Thục Uyên. – Cô nàng chống hai tay lên bàn. Hai má tì vào lòng bàn tay. 

Ơ, nàng này nói hay thật. Biết nhau rồi thì còn làm quen chi nữa?

- Ờ, chào. Mình Thảo An. – Tôi vẫn lúi húi viết bài, không thèm ngó cô ta lấy một lần. 

Quảng Cáo TOP

Quảng Cáo TOP 1

Quảng Cáo TOP 2

Quảng Cáo TOP