Truyện HAY

Cảm Xúc Trái Tim

tình yêu online - chương 11

Phần 4: 

Cô ta rút ra từ túi xách màu nâu đậm hiệu Lui Viton một hộp phấn màu đen.

Trang điểm đây.

Khoảng vài phút sau ( khi khuôn mặt của Thục Uyên trắng bệch như quỷ dạ xoa) thì cô ta lại rút tiếp trong túi ra một lọ nước hoa màu xám, xịt khắp nơi, làm tôi suýt ngạt thở vì mùi hương rất rất thơm ấy.

Xong xuôi nàng ta ném lọ nước hoa vẫn còn đầy chỉ vơi đi một phần tư, xuống góc lớp.

Tôi buồn thay cho chai nước hoa, đáng ra phải được nâng niu, để trong tủ kính, vậy mà mày lại nằm bẹp dí ở góc lớp.

Tiếp tục, nàng ta phán một câu xanh rờn:

- Lớp này hôi quá!

Thục Uyên đang ám chỉ tôi đó hả? 


Không hiểu là Thục Uyên đến đây để học hay đến đây để làm điệu nữa.
Ngồi cùng cô ta cho đến khi tốt nghiệp chắc tôi cũng bị lao phổi, lý do là phải hít quá nhiều mùi nước hoa và còn thêm một số bệnh lặt vặt như: cao huyết áp, nhồi máu cơ tim,…- vì chịu đựng, giữ bình tĩnh không nổi giận với Hotgirl này lâu ngày - gây nên.

- Bạn ơi, lớp mình sáng nay mới trực nhật và chỗ này để học, không phải chơi. – Cuối câu, tôi nhe răng, khoe hàm răng trắng sáng nhờ sài P/s mới.

Thục Uyên liếc xéo tôi một cái rồi quay sang cười điệu với bọn con trai. Trời ơi, tức không chịu nổi.

Ra chơi, bọn con trai xúm xính tụ tập lại bàn chúng tôi để làm quen với bạn mới. Chủ yếu là nịnh hót và điều tra sở thích của người ta để lấy cái mà làm quà tặng.

Tụi con trai càng phấn khích, vui vẻ bao nhiêu thì đám con gái lại ghen tức bấy nhiêu.

Chúng lia cặp mắt hình viên đạn nhìn Thục Uyên như muốn xé ra từng mảng rồi ăn tươi nuốt sống vậy.

Nhưng cô nàng đỏng đảnh này đâu thèm để ý đến chún, lớp phấn trên mặt cô ta đủ dày để ngồi uốn é.o xung quanh đám con trai và thậm chí ngồi sát rạt vào ngực thằng Tân khi cái Linh buột miệng nói xéo cô ta.

- Mặt dày dữ ha – Cái Linh hùng hùng hổ hổ, tướng như cái compa, đứng chống nạnh. Nó tức vì nó thích thằng Tân lâu rồi mà chưa được đáp trả, lại còn thêm cái cảnh hai đứa kia ngồi chung với nhau nên nó mới nổi máu “ghen” ghê gớm như vậy chứ sao – Ngồi giữa đám con trai, không thấy ngại à.

Bây giờ tôi mới biết đám con gái lớp tôi cũng đáo để thật đấy chứ. Tôi dù không thích hay nói thẳng ra
là ghét cũng giấu kín trong lòng, còn bọn nó thì “ ruột để ngoài da “, không biết nín nhịn hay giữ bình tình là gì.

Mà tụi nó toàn chơi trò “thâm” thôi. Tôi nhớ hồi năm lớp 10, lớp vẫn chưa đoàn kết được như bây giờ, có một cô cũng na ná như Thục Uyên ( về tính tình ấy) nhưng không xinh bằng. Cô ta hết quyến rũ bọn con trai trong lớp, ngày nào tụi nó cũn “hiến dâng” mọi đồ ăn sáng của tụi nó cho cô ta, trơ trẽn hơn nữa, cô ta còn công khai cướp bồ của nhỏ My lớp tôi, là một anh khối 11.

Lúc đó tinh thần “đánh ghen” hộ bạn cùng lớp lên cao, cả đám con gái đoàn kết lại, "chơi" cô học sinh kia một vố khá đau.Tất nhiên tôi cũng có tham gia nhưng mà ít thôi. hehe

Chậc! kiểu này thì lặp lại motip cũ hồi lớp 10 rồi. Và thể nào dân “buôn” khối 12 lại có thêm một chủ đề nóng hổi bàn tán.


…….

Luẩn quẩn trong siêu thị để tìm cái “thứ” mẹ giao, nhưng tôi không thấy. Hết dãy đồ khô, sang dãy đồ tươi, tôi kiếm muốn trồi hai con mắt ra ngoài, vẫn không nhìn thấy, nó khó tìm quá đi.

Không biết trời xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại lan man ra ngoài dãy thức ăn vặt. Mẹ dặn tôi một đúng một thứ rồi về nhanh mà bây giờ trong giỏ hàng của tôi lại có cả đống đồ ăn dự trữ, snack, coca cola, bỏng ngô...v....v... và vài vật dụng của con gái khác.

Thôi kệ! Mua luôn một thể, sau này tôi đỡ phải xách dép chạy ra để mua. Tính lười là bản chất của tôi rồi, có sửa cũng không được, cứ nhìn cái phòng của tôi là biết được nó như thế nào. Cái siêu thị này gần tới nỗi đạp xe đến nơi chỉ mất 2 phút 35 giây thôi mà tôi còn ì èo với mẹ không chịu đi. Do đó, tôi càng tận dụng thời gian quý báu mua thật nhiều càng tốt.

Ra khỏi siêu thị, tôi dừng chân lại chỗ chợ. Chỗ đây có một quầy bán khoai tây chiên và cá viên chiên rất ngon.Đây là chỗ tôi thích nhất, chiều nào cũng tấp vào ăn hai phần mới về. Tôi đặt hai túi đồ ở bàn rồi chạy ra quầy chọn món. Má ơi! Đông nghịt!

Chẹp chẹp, nếu mà tôi cứ gương mắt đứng nhìn bọn họ xô đẩy, bon chen giành giựt nhau như thế thì lát nữa không còn cọng thức ăn nào còn lại cho tui nữa. Thường thì tôi chỉ thấy chen lấn xô đẩy trong mấy chỗ bán khuyến mãi đồ công nghệ hay siêu thị mới khai trương thôi. Chen lấn trong quầy thức ăn là lần đầu. Sao cảnh sát hay công an chỗ này không dẹp bớt đám đông này đi nhỉ?

Á à, thì ra hôm nay lại có giảm giá tới bảy mươi phần trăm luôn cơ. Như thế thì cho luôn đi, khuyến mãi làm gì nữa.

Tôi cũng không thích bon chen xà beng đâu, nhưng cái bụng tôi đang kêu gào thảm thiết vì đói. Đã thế nó lại giảm giá nữa chứ. Phải giành lấy ngay.

Tôi bay vào đám đông, tung mấy cước vào người đứng sau, dùng nội công thâm hậu đẩy ngã mấy người đứng trước, tung một chưởng kim cương phá và đám người loi choi ở giữa. Vậy là tôi ung dung bước đi mà không hề tốn sức để lách lên trong đám người đấy.

Xạo đó. Tôi đang ngạt thở vì phải “ngụp lặn” trong “biển” người này rồi. Bây giờ có muốn ra cũng không ra được, đi cũng không đi được, chen cũng không chen được. Tôi bị kẹt cứng ở đây này. Tay ơi, mày ở đâu? Tao không thấy mày nữa. Ặc ặc, hình như mặt tôi đang bị ép vào “đôi gò bồng đảo” ngoại cỡ của cô nào đó thì phải. Tý nữa mình bị buộc tội quấy rối thì chết.

Rồi cái “chị” có “đôi gò bồng đảo” ngoại cỡ đó cúi xuống nhìn tôi.

Shock! 


“Chị” đó có râu. Râu của “chị” đó dù được cạo rồi nhưng vẫn chưa sạch, nhìn hơi sần sùi, ráp. Cái “chị” đó tròn mắt nhìn tôi đầy phẫn uất và chị ta bắt đầu hét lên:

- Sàm sỡ, má ơi, sàm sỡ. 

Quảng Cáo TOP

Quảng Cáo TOP 1

Quảng Cáo TOP 2

Quảng Cáo TOP