Truyện HAY

Cảm Xúc Trái Tim

em xinh đẹp rồi mình chia tay nhé - chap 4

Chuyện Long và Dương yêu nhau nhanh chóng lan nhanh khắp đại học T, một người là hotboy năm thứ 4 của trường còn một người là cô gái linh động, không xinh xắn nhưng được cái “duyên” của năm thứ 2. Cặp thanh mai, trúc mã này làm cho người ngưỡng mộ cũng có, người ghen tỵ cũng có. Trong số người ghét lại có Nhân một người trong nhóm của Long, sự trái ngang của cuộc đời là đây, bị xã hội chối bỏ, tự chấp nhận bản thân và vững bước trên con đường mình đã chọn mới có thể giúp họ bước tiếp trên con đường đời.
“Sao lại như vậy? Sao cậu lại yêu cô ấy? Sao không yêu mình?” giọng ẻo lả của Nhân nói với Long. Mỗi lần như thế lông tơ của Long cứ dựng đứng lên không ngừng “Cậu có thể không nói với tớ nhưng câu như thế được không? Da gà, da cóc và lông tơ của tớ nó biểu tình lên hết rồi đây”.

Vẻ mặt của Nhân như không muốn buông tha cho Long tiếp tục yểu điệu thục nữ với Long. Đúng với cái tên nhóm “quái vật” tụ hội đầy đủ nhưng nhân tài của trường đại học X, thành phần nào cũng có. Nhân cũng vậy, không đơn giản gì mà cậu ta có thể vào nhóm của Long được.

Ngày trước Nhân gặp Long thì đã mến mộ và đem lòng yêu mến. Trong một ngày say xỉn Nhân thổ lộ tình cảm của mình với Long, Long không nói gì chỉ phán một cậu “Muốn như thế thì làm sao gia nhập được vào nhóm của tớ đi! Khi đó tớ sẽ suy nghĩ lại”.

Tưởng rằng nói thế Nhân sẽ bỏ cuộc nhưng không ngờ anh ta lao đầu vào nghệ thuật múa và ca hát, trong vòng 1 năm Nhân đã giành được nhiều giải thưởng của Trường đại học X và các cuộc thi tài năng trong nước. Đương nhiên Nhân được đường đường chính chính bước chân vào nhóm cùa Long. Một nhóm “quái dị”.
Bên Dương cũng không khá hơn là mấy, Nhật khi biết chuyện Dương và Long trở thành một cặp trong lòng không tránh khỏi lấy lên sự ghen tỵ. Nhật tự nhủ mình không có gì thua Long cả, gia đình Nhật giàu có thậm chí giàu hơn gia đình Long nữa đành khác, còn tài năng ư?

Không phải Nhật học kém đến nổi năm sau mới thi đậu vào trường đại học X, chẳng qua Nhật biết Dương đang học trường này nên đã bỏ học bên trường quốc tế mà sang đây. Tại trường quốc tế Nhật được xem là một nhân tài mới nở của trường, ngày anh bỏ học qua đại học X đã bao nhiêu cô gái phải tiếc nuối.
“Cậu yêu anh ta thật chứ?” giọng Nhật hỏi Dương. “Tớ yêu anh ấy, thật đấy. Cậu đừng như thế nữa, cậu sẽ tìm đươc người tốt đẹp hơn tớ nhiều mà.” Dương trả lời Nhật có vẻ van xin. “Cậu…” Nhật không biết nói gì hơn liền bỏ đi.
Dương hiểu tâm trạng của Nhật lúc này. Khi yêu một người mà người ấy không đáp lại cảm giác thật khó tả. Ta luôn hi vọng sẽ làm mọi cách để người ấy hiểu rõ tình cảm của mình đối với người ấy, làm tất cả cho người mình yêu dù người bên cạnh người ấy không phải là mình nhưng chúng ta phải thừa nhận rằng hạnh phúc của ta là có người ấy.
Yêu và được yêu chỉ gói gọn trong tình yêu nhưng yêu không thì chưa đủ, chúng ta phải được yêu nữa mới trọn vẹn được hai chữ tình yêu. Với Nhật, anh đang yêu. Yêu Dương từ khi còn sống chung với nhau chỉ do Dương khờ dại không nhận ra điều đó thôi. Nhiều lúc Nhật tự trách mình lúc chia tay sao không nói với Dương “Tớ thích cậu.” rồi giờ đây anh nhìn Dương tay trong tay với người khác. Phải chăng anh đã bỏ lở mất tình yêu của mình.
Lang thang trên phố bất chợt trời đổ cơn mưa, vào trú tại một quán café bên đường, bài hát không lời “kiss the rain and mood rain” cất lên. Từng giai điệu, từng nốt nhạc như biểu hiện cảm xúc của Nhật lúc này. Tìm một góc trong quán gọi cho mình một ly café đen nhìn ra ngoài nhìn trời tý tách mưa, bước chân vội vã của những người đi đường, người cô đơn một mình, kẻ tay trong tay với người yêu.
Bất chợt Nhật nghe thấy tiếng bàn tán từ bàn bên kia, một người thanh niên có phần “xinh đẹp” như “con gái” đang cười nói vui vẻ với 4-5 các cô gái ăn mặc lố lăng, bặm trợn. Từ xưa tới nay Nhật ghét nhất là những người của thế giới thứ 3. Đối với Nhật đây đúng là một bi kịch và một thảm họa mà ông trời đã tạo ra cho nhân loại, nhưng không phủ nhận những người của thế giới thứ 3 luôn có những tài năng bẩm sinh thiên phú đặc biệt là trong lĩnh vực nghệ thuật. Ông cha ta thường có cậu mất cái này được cái kia quả là không sai mà.
Không quá để tâm tới cái “loại” người mà mình ghét nhất Nhật tiếp tục thả hồn vào tiếng nhạc không lời nhưng Nhật bị kéo về bởi một câu nói “Chị em xử con Dương người yêu của Long giúp em được không? Nó dám cướp người yêu của em”. Im lặng và tiếp tục lắng nghe cuộc trò truyện của nhóm người này, cuối cùng Nhật cũng biết được người đàn ông của thế giới thứ 3 này là Nhân, một nhân tài ca múa hát của trường Đại học T và nguyên nhân Nhân muốn hảm hại Dương là vì Long. Tình yêu của những người của thế giới thứ 3 vô cùng ghê sợ và tàn độc, đã vào cuộc chơi của họ thì phải tuyệt đối trung thành nếu không sẽ phải chịu một hậu quả khủng khiết nhất. “Chết”. 
Những dòng suy nghĩ cứ nhảy loạn xạ trong đầu Nhân nhưng độc nhất một dòng suy nghỉ làm anh mỉm cười “Phải chăng Long cũng là người của thế giới thứ 3”. Vừa vui vừa lo lắng, vui vì nếu đúng như thế thì anh còn có cơ hội cho tình yêu của mình, anh quyết giành lại Dương trong tay Long bằng mọi giá, lo lắng vì Nhân đang bàn mưu hãm hại người anh yêu. Nhật nghỉ ngay tới việc tương kế tựu kế chăm chú lắng nghe âm mưa của Nhân với đồng bọn.
Trời bắt đầu chuyển sang đông, năm nay Dương không cảm thấy lạnh nữa vì đôi ban tay nhỏ bé của cô luôn được bàn tay ấm nóng của Long sưởi ấm, Dương đang yêu, mối tình đầu của cô, ngọt ngào và dịu êm. Long và Dương tay trong tay bước đi trên phố bất chợt Dương quay lại hỏi Long “Anh này, sắp noel rồi, anh có dự định gì không?”.

Long đưa đôi tay đặt lên má Dương rồi nhìn Dương “Năm nay không muốn đi đâu cả, anh muốn ở bên cạnh em thôi”. Ngoài mặt Dương hỏi vậy nhưng thực chất cô mong chờ Long sẽ nói như thế với cô “Anh ở bên em hoài như thế sẽ có ngày anh chán e thì sao? Lúc ấy anh còn muốn bên em nữa không?”. Như đang bị Long ôm trất vấn tình yêu Dương vào lòng “Cô bé ngốc của anh, em thấy đó chúng ta có thể ăn rất nhiều thứ nhưng không thể nào không ăn cùng cơm. Em cũng như vậy, một phần không thể thiếu trong cuộc đời anh”.

Được Long ví von Dương lủng lịu “Không chịu, em không chịu làm cơm đâu”. Hai người đi bên nhau qua từng con phố, ăn với nhau những món mình thích, chơi những trò chơi muốn, vùi đùa, cười nói với nhau thật hạnh phúc nhưng cả hai không biết được những cạm bẩy và hiểm nguy đang chờ cả hai phía trước, chỉ cần một trong hai người buông tay thì họ sẽ mất nhau mãi mãi.
Trong tình yêu, yêu và được yêu đã khó nhưng nuôi dưỡng tình yêu đến khi thăng hoa lại là một việc vô cùng khó khăn khác. Đơn giản vì khi mới bắt đầu yêu cả hai không để bộc lộ những khuyết điểm của mình đang có thế nên tình yêu luôn đẹp và thuần khiết. Dần dần các khuyết điểm được bộc lộ nếu không đủ cam đản, chấp nhận và dung hòa nó thì rất dễ xảy ra tan vỡ.
Bất chợt Dương hỏi Long “Anh này, khi nào thì chúng ta xa nhau anh nhỉ ?” Long không suy nghĩ trả lời ngay “Không bao giờ em à, vì em là một nữa cuộc sống của anh mà”. Dương nhìn Long hỏi lại một lần nữa “Anh hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi nói được không, em hỏi lại nhé “ khi nào thì chúng ta xa nhau”. Câu hỏi tuy đơn giản nhưng thật ra là vô cùng khó khăn với Long, anh có thể trả lời Dương giống như vừa rồi nhưng rồi anh nghỉ nếu như thế sẽ là nói dối. Không có cái gì là tuyệt đối cả, ngay cả anh chính lúc này, bên cạnh người con gái anh yêu nhưng rồi khi về nhà mỗi người một nơi cũng được xem là xa cách đó. Thế nên Long muốn mình có một câu nói hoàn hảo với Dương “Em à, khi chúng ta xa nhau chính là lúc tình yêu dời bỏ hai đứa mình”.

Một câu trả lời hoản hảo cho một câu hỏi không hoàn hảo, có nhiều người hỏi nhau tại sao lại chia tay, nhiều người sẽ đổ lỗi cho hàng ngàn lý do được đặt ra nhưng họ quên rằng cốt lõi của vấn đề là tình yêu có thời gian riêng, khoảng khắc riêng để đến rồi đi. Thế nên khi chia tay chứng tỏ tình yêu đã rời xa hai người.
Chap 5

0 Bình Luận "em xinh đẹp rồi mình chia tay nhé - chap 4"

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã để lại lời nhắn. Hãy ghé thăm và giới thiệu bạn bè để Blog ngày 1 phát triển nha .^^
Thân KT Nguyễn ..!

Quảng Cáo TOP

Quảng Cáo TOP 1

Quảng Cáo TOP 2

Quảng Cáo TOP