Truyện HAY

Cảm Xúc Trái Tim

Tình yêu online - Chương 4

Phần 4. 

- Hế nhô mọi người. 

Vừa cạp một miếng bánh mì tôi đã nghe giọng nói oang oang của con Du ở cửa lớp. Giọng nó chẳng khác gì mấy bà bán cá ngoài chợ. Tội nghiệp cho tên nào sau này lấy phải nó, chắc lỗ tai phải bị tra tấn cả ngày.

Cái Lệ phết phết ít tương ớt lên mẩu bánh còn lại của mình. Nó đã ăn hai cái bánh mà vẫn còn thèm thòm. Bây giờ nhìn nó chả khác gì cái lu di động, ục à ục ịch. Cái Lệ vừa nhai vừa nói, làm bánh mì văng hết lên mặt tôi.

- Gì hả Du? Chuyện gì mà trông mặt Du vui thế. 

Con Du vén tà áo dài rồi ngồi xuống, chân vắt chéo sang một bên, một tay nó chống lên bàn, tay kia thọc vào trong cặp rồi từ từ rút ra trong cặp ba tấm ảnh. 

- Ba tấm này là ảnh của thần tượng tao. Trẻ lắm, mới mười chín tuổi à. Đẹp trai chưa. – Con Du nó dí sát mấy tấm hình vào mặt tôi. 

Oái! Là tên Vĩnh Khang. Trong tấm ảnh hắn đang đứng chéo chân tựa lưng trên gốc cây, trên tay cầm quyển sách dày cộm. Tấm ảnh thứ hai thì hắn đang ngồi ngủ gật trong lớp, mặt nghiêng sang một bên. Ngủ mà vẫn đẹp. Đây mới đúng là “hoàng tử ngủ trong rừng” mà. Đẹp quá đi! Tấm cuối là chụp hắn đang ôm một bạn con gái nào đó, tóc xoăn xoăn. Có vẻ như tên Vĩnh Khang không muốn ôm cô ấy, tự động cô ấy ôm hắn thôi. 

Hình nào trông mặt hắn cũng nghiêm túc và có hơi đượm nét buồn. Chả có hình nào vui vẻ hết. 

- Mày kiếm đâu đây. – Tôi đẩy đẩy tấm ảnh ra xa, kẻo nước tương lại bắn hết vào mấy tấm ảnh.

- Khó kiếm lắm đấy mày. – Du phe phẩy tấm hình. 

- Tao hỏi làm sao mày có ấy? 

- Nhờ một người bạn học chung cùng anh ấy chụp lén. 

- Cho tao một tấm đi. – Tôi nhe răng. 

Cả hai đứa bạn thân tròn mắt, đồng thanh:

- Cái gì? 

- Gì là gì – Tôi nhăn mặt. – Xin một tấm thôi mà, bộ lấy hết cả gia sản nhà mày à? 

- Không, tao lạ. – Cái Du ngừng ăn. Nó quay lại nhìn thẳng vào mắt tôi. – Tự dưng hôm nay con Thảo nổi hứng mê trai bay. 

Môi cái Du cong lên:

- Ờ, lạ hen. 

- Lạ gì mà lạ, tao là con gái, đương nhiên phải mê trai rồi, có phải hai phai đâu mà. – Tôi cao giọng – Cho tao xin một tấm về ngắm đi. 

- Ờ, nè – Cái Du đẩy tấm ảnh sang bên cho tôi mà mắt nó tròn lại, nhìn tôi hết sức ngạc nhiên. – Mày cũng hâm mộ anh Vĩnh Khang giống tao hả? 

- Ừm, mà mày không sợ người yêu mày ghen sao? 

- Chia tay ồi. – Giọng nó buồn hiu, mặt tiu ngỉu như cái bánh bao chiều nhúng nước. 

- Biết ngay mà.

Tôi cũng chẳng biết xin ảnh của hắn ta về làm gì nữa. Ngắm. Mặc dù ở nhà tôi có cả cuốn album hình của hắn. Nhưng mỗi khi thấy mặt hắn ta thì tôi không thể nào không rời mắt. Chắc có lẽ ở nhà ngắm ảnh của Vĩnh Khang trở thành thói quen rồi chăng. Mỗi khi ngồi buồn là tôi lại lôi cuốn album – chưa có dịp trả - ra ngồi ngắm nghía say sưa. 

- À, mém nữa quên. – Du lại cất tiếng. Nói lúi húi thò tay vào trong cặp lấy tiếp mấy cái thiệp mời màu hồng cánh sen. – Đây cháu, thứ Ba tới là sinh nhật tao. Không có quà là đuổi về đó. 

Nó đưa tay quẹt mũi rồi rời bàn phát hết thiệp cho cả lớp. Cái Du mà không nhắc thì tôi cũng quên mất đó là sinh nhật của nó. Hây dà, lại phải tốn công làm quà rồi. Bữa sinh nhật cái Du sẽ có một bộ váy thật xinh do tôi làm.

……

Rửa chén xong là tôi chạy tót lên phòng. Bật máy tính ngay đầu tiên, tôi nhắn tin cho Minh Hoàng.
Cả tuần nay anh ấy không thèm nhắn cho tôi lấy một câu, chỉ để lại hai dòng chữ vỏn vẹn : Nhà anh bận, có gì nói chuyện sau em nhé. Bận gì mà bận lâu thế không biết? Nản anh luôn, hay là không muốn nói chuyện với tôi nữa nhỉ? Mà thôi, suy nghĩ nhiều làm gì cho mệt óc, tôi lên Google kiếm vài mẫu áo đẹp làm mẫu áo cho Du. 

Sau một hồi lân la đi hết web này tới web khác, tôi cũng lựa được khá nhiều mẫu đẹp, phù hợp với tính cách của cái Du. Tên đầy đủ của nó là Nguyễn Ngọc Nam Du, cái tên nghe khá giống con trai nhưng tính tình nó lại ngược lại hoàn toàn: Điệu đà và có chút chút nữ tính. ( Nếu nói nó nữ tính thì cũng không hẳn). 

Nhà cái Du giàu lắm, ba mẹ đều làm giám đốc của một công ty lớn trong thành phố. Nó sống cùng với chị gái là Dung. Hai chị em lúc nào cũng ở nhà với nhau, nghe đâu chị của Du bỏ học, hiện đang ở nhà dọn dẹp và chăm sóc em gái. Người ta còn đồn, chị cái Du dính thai từ năm 17 tuổi nên chị ấy bỏ học. Du rất thương chị gái, nó sẵn sàng nhờ tôi đấm thẳng vào mặt ai trêu ngươi chị nó. Nó trông tiểu thư nhưng là người sống rất tình cảm. ( Chứ không có đâu mà nó chơi với bọn tôi)

Gần một tiếng phát thảo xong bản vẽ thiết kế cho nó, tôi hào hứng xuống khoe với mẹ. Từ nhỏ, tôi đã rất mê mấy bộ quần áo mà mấy cô người mẫu hay mặc. Mọi người cũng khen tôi vẽ đẹp nữa. Nên từ đó tôi nuôi mộng làm thiết kế thời trang, sau này sẽ làm một designer nổi tiếng nhất và tự mở một cửa hàng thời trang dành riêng cho các sao Hollywood. 

Ước mơ nhỏ nhoi thôi.

0 Bình Luận "Tình yêu online - Chương 4"

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã để lại lời nhắn. Hãy ghé thăm và giới thiệu bạn bè để Blog ngày 1 phát triển nha .^^
Thân KT Nguyễn ..!

Quảng Cáo TOP

Quảng Cáo TOP 1

Quảng Cáo TOP 2

Quảng Cáo TOP