Truyện HAY

Cảm Xúc Trái Tim

Tình bạn tuổi thơ





Ai cũng có một thời tuổi thơ để nhớ, ai cũng có những tình bạn chân thành....Với tôi, những gì của tuổi thơ ấu cho đến bây giờ vẫn còn sống mãi, hình như nó đã hằn sâu trong ký ức của mình.
Tôi muốn nói đến tình bạn giữa tôi và em, một cô bé mang hai dòng máu Việt - Mỹ. Tôi không biết tên họ thật của em là gì, tôi chỉ biết mọi người gọi em là Bé Mỹ.
Ngày xưa, em theo cha mẹ nuôi đến sống ở xóm tôi.Cách nhau có vài tuổi, nên chúng tôi rất hạp và thân nhau. Tuổi thơ ấu, tôi có biết chiến tranh là gì?, hận thù là gì?. Thời ấy mới giải phóng Miền Nam vài năm, lòng căm thù của người dân đối với bọn xâm lược đế quốc Mỹ vẫn còn âm ỉ trong lòng. Người ta cứ hay dòm ngó em, bởi em là một đứa con" lai Mỹ". Người ta dòm ngó em nhưng không ai ghét em như ghét thế hệ cha của em, Bởi vì em là một cô bé rất dễ thương.Em có nước da trắng , hồng hào, mũi cao, đôi mắt to, tròn, nâu nâu, hàng mi cong vút, mái tóc xoăn màu hạt dẽ.... Nhìn em đúng là "Mỹ con", trông rất đẹp và dễ thương. Hình dáng bề ngoài của em, có lẽ giống người cha" Mỹ" như đúc, nhưng tâm hồn em thì lại chân thật, thiệt thà, chan hòa cởi mở, dễ gần gủi....Có lẽ, em mang trong mình dòng máu "Mỹ" nhưng mẹ là người Việt Nam nên tâm hồn em cũng chân chất như Việt Nam. Em bình thường , giản dị và dễ thương.



Tôi và em thân nhau từ nhỏ, rồi lớn lên, em có chồng, cũng là người bạn trai cùng xóm. Tôi tiếp tục con đường học vấn... xa cách nhau dần dần....Tôi nhớ có một lần từ thành phố trở về quê chơi, gặp lại em, hai chị em ôm nhau vui mừng quá đổi, chuyện trò dăm câu rồi lại chia tay. Cũng lần ấy, tôi tiễn em ra bến sông, xuống chiếc xuồng ba lá có mái che nhỏ, em theo chồng và mẹ chồng bôn ba khắp nẻo sông nước để kiếm sống bằng nghề buôn bán củi khô.
Từ ngày ấy cho đến giờ đã ba mươi năm hơn, tôi không một lần gặp lại em. Nghe nói em đã đi theo diện "Con lai" trở về quê nội ở đất Mỹ lâu rồi. Tôi vẫn ngầm nhớ em, nhớ những kỉ niệm thời thơ ấu của mình. Thời mới giải phóng Miền Nam, đất nước còn nghèo nàn , lạc hậu bởi chiến tranh,gia đình tôi và em còn nghèo túng, chật vật, hai chị em thích một cái áo mới, một đôi dép đẹp cũng hiếm mua được, thậm chí muốn ăn một tô phở hay một ổ bánh ngon cũng không dám vì nhà nghèo không có tiền. Em đi rồi , trong lòng tôi vẫn cứ nhớ, nhưng làm sao có thể tìm lại được em và ngày xưa thơ ấu ấy. Kỉ niệm vẫn mãi là kỉ niệm, dòng đời trôi khoả lấp....



Cách xa nhau nửa vòng trái đất, lại bặt vô âm tín không liên lạc gì với nhau cả, tôi và em chỉ là những sinh vật bé nhỏ giữa muôn ngàn sinh vật trên địa cầu này, hay nói đúng hơn chỉ là một hạt cát giữa bao la biển cát....Tất cả chỉ là dấu ấn của nỗi nhớ xa xưa. Tôi ước ao được gặp lại em, được ôm chầm lấy em, được tâm sự , đùa nghịch với em như thuở nào, nhưng đó chỉ là mơ ước, bởi đã xa rồi... xa rồi..., kỉ niệm của tuổi thơ đã chôn chặt vào quá khứ.
Nhưng ! , điều bất ngờ, mầu nhiệm đã đến, người ta thường nói :"ở hiền thì gặp lành". Có lẽ thế, tình cờ tôi gặp lại đứa em họ cũng đã từng bỏ quê đi xứ khác làm ăn sinh sống, nay trở lại quê nhà. Em đã kể cho tôi nghe về" Bé Mỹ", và cho tôi địa chỉ của em. Nỗi nhớ cứ thôi thúc trong lòng, tôi đã gọi điện cho em. Mấy chục năm rồi mà em vẫn không quên giọng nói của tôi, em nhận ra tôi. Hai chị em cứ mừng luýnh quýnh qua điện thoại.... Em bảo : " Chị cúp máy đi, em điện lại cho để tốn tiền lắm !"....Vẫn giọng điệu tự nhiên, chân tình của ngày nào. Hai chị em nói chuyện thật lâu, thật nhiều mà cũng không hết chuyện, bởi thời gian và nhiều biến đổi thăng trầm trong cuộc sống...không thể nào trút hết được qua vài tiếng đồng hồ. Em nói :" Em lưu số máy của chị rồi, em sẽ điện cho chị thường . Khi nào về thăm lại Việt Nam, em sẽ ghé thăm và ở lại nhà chị chơi vài hôm ". Tôi thật sự vui mừng và xúc động.
Ôi thật kỳ diệu, thật nhiệm mầu !. Cám ơn dòng đời xoay chuyển, cám ơn cuộc sống thăng trầm..., để rồi sau bao ngày nhớ nhung xa cách tôi lại được gặp lại em ( dù chỉ qua điện thoại ). Cám ơn tất cả..., cảm ơn em đã không quên tôi, không quên đất mẹ Việt Nam. Tôi vẫn đợi ,vẫn trông ngày em trở về quê hương. Tôi vẫn luôn hiểu em như em đã từng hiểu tôi.

Tuyết Phê

0 Bình Luận "Tình bạn tuổi thơ"

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã để lại lời nhắn. Hãy ghé thăm và giới thiệu bạn bè để Blog ngày 1 phát triển nha .^^
Thân KT Nguyễn ..!

Quảng Cáo TOP

Quảng Cáo TOP 1

Quảng Cáo TOP 2

Quảng Cáo TOP